Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung.Ngọn lửa bén rễ rất nhanh.Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai.Chị hầu như lúc nào cũng dịu dàng với tôi, đứa trẻ 21 tuổi trong nhà.Tôi đi bộ cũng được.Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác.Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe.Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.Một số cô bạn cùng lớp cũng thế.Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.