Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình.Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh.Vì thế mới có nghệ sỹ ẩm thực, nghệ sỹ sân cỏ…Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường.Anh chỉ đọc chứ có phải người làm nghiên cứu đâu.Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi.Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình.Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi.Hoặc là sự lựa chọn vốn dĩ không thể khác của những người biết lợi dụng và vơ vét từ sự đổ vỡ, thối nát.
