Điều anh ta để lại cho những người chứng kiến cái chết ấy không nhiều.Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp.Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân.Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.Tôi lấy cuốn tiếng Anh không học nữa và bắt đầu chầm chậm tước nó ra.Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình.Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau.Tôi không muốn đi đâu cả.Nhưng nàng vẫn lắng nghe.Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày).
