Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi.Trên các máy chạy bộ, 3 ông Tây đang chạy rầm rập.Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn.Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại.Bởi vì họ bị trò đầu độc âm ỉ của tên phố xá bẩn thỉu làm mụ mị phần nào.Giá mà ta được đi xa xem những con cá thực thụ thì to thế nào.Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp.Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.
