cùng bạn ông ta chẳng biết chút gì hết, chỉ trích bậy.Sau này, tôi áp dụng một cách lịch sự hơn, đối đãi với họ có lễ độ hơn.Khuyến khích họ nói về họ.Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau.Đừng bao giờ để người đó trả lời "không" hết.Ví dụ 100 nhà buôn bán đồ thực phẩm thì có 70 nhà vỡ nợ, trong 100 gia đình thì có 70 gia đình được vừa lòng.Trong khi cậu học trò đọc bài ngụ ngôn đó tại một nơi rất xa làng cậu ở, thì tại tỉnh Boston mà hồi đó tôi không có hy vọng gì đi tới được, xảy ra một chuyện chứng minh chân lý dạy trong bài ấy.Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà.Ông Nicholas Murray Putler, giám đốc trường Đại học Columbia nói vầy: "Dù kẻ đó học hành tới bực nào nữa thì cũng vẫn là thiếu giáo dục".Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được.