Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ.Có một thứ bất biến, đó là tất cả.Vậy thôi, bạn sống bình thường.Cũng chưa bao giờ thay vì bố thí những cơn ợ hơi ấy cho một đứa trẻ lỡ quệt phải, anh ta ban tặng chúng cho những đồng loại đồi bại nhưng đầy quyền lực.Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em.Tôi không rõ đêm nay có vỡ giấc và người nhẹ bẫng nữa không.Dư luận thì ác nhiều hơn thiện.(Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác).Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe.Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím.