Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc.Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu.Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm.Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi.Chứ không thở dài như những người thân…Những mâu thuẫn nội tại này đánh nhau rất mệt, đôi lúc phải phó mặc cho tiềm thức giải quyết.Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương.Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong.