Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.Hai chị em cùng phấn đấu.Khi mà đã lớn đầu cả rồi.Dù sao, với bạn, bóng đá cũng chỉ là một trò chơi.Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động.Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa.Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra.Và tiếp tục viết những chữ BÀI LÀM.Khi ghi bàn, anh vừa chạy với sự quên lãng tất cả để hòa trọn vào sung sướng vừa muốn chia sẻ niềm vui với vợ con vừa thoảng lo giữ sức cho bàn thắng tiếp theo.Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì.