Khi em bảo: Anh nghỉ đi… Anh ăn cơm đi… Anh thử nhìn bà lão kia kìa… Chết! Em quên mua báo cho anh rồi… Hình như môi anh muốn nói gì đấy… Anh như được nghe những câu thơ anh vẫn mong được nghe.Vào ngủ tiếp đi con.Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu.Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống.Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.Em bảo thế thì con phải gọi điện về.Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy.Có thể nàng sẽ đến ít hơn dù nàng đến thì cũng chả sung sướng gì.Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh.Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác.