“Tại sao phải dùng màn hình phẳng rồi lại gắn tất cả mọi thứ vào phía sau?” ông hỏi Ive.” Jobs đã chỉnh câu nói của tôi: “ông ấy đã rất tự hào về tôi.Ông luôn tự cho mình là một nghệ sỹ - một yếu tố sẵn có trong con người ông - và thật sự theo đuổi tính nghệ sỹ đó.Chúng tôi thích nghĩ đó là những điều bình thường trong những năm 1950 nhưng anh chàng này lại là một trong những người kỹ sư có cuộc sống quá lộn xộn.Rất tức giận, Jobs hét lên: “Cậu có thể tưởng tượng ra việc phải nhìn vào nó hàng ngày không? Nó không phải là một việc nhỏ nhặt, mà là việc chúng ta cần phải làm cho tốt.Chúng tôi mua những quyển nhạc có lời bài hát của Dylan và lẩm nhẩm tới tận đêm khuya.Trong mối quan hệ cá nhân của chúng tôi, tôi không thể chịu được sự xấu xa của anh ấy.Về phần mình, Katzenberg lịch sự hơn thế nhiều.Không viết lời hay sáng tác, nhưng thực sự họ đã tạo nên nó.Nó cũng tạo ra những luồng cảm xúc hân hoan mà Apple thu lượm được cho sự kiện Macworld vào tháng 8 năm 1997 ở Boston.
