Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.Có một tiểu thuyết Anh, do một nữ sĩ viết, vô cùng hay hơn hết thảy những tiểu thuyết của George Eliot Brontes, cả của Jane Austen, mà có lẽ bạn chưa đọc.Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn.Và thưa bạn, có lẽ bạn là một thư kí công ty địa ốc, bạn ghét nghệ thuật, muốn bồi dưỡng tâm hồn bất diệt mà không thể yêu công việc thư ký của bạn được vì nó đáng chán lắm?Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian.Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên.Bạn phung-phí thời giờ quí báu của bạn ra sao tuỳ ý, sự tiếp tế cũng không vì vậy mà ngưng lại.
