Sea Games này nhà tôi cũng định đi xem với nhau.Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.Có ai mất xe lại thế không.Thiếp đi với bàn tay nàng run rẩy trên ngực…Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời.Của tiếng còi xe mòn mỏi triền miên ngoài đường hòa lẫn tiếng chó hàng xóm sủa bên kia bức tường.Mệt và không thích thú.Thế là chúng ta tha hồ lo đối phó với miếng cơm manh áo, tha hồ lo đối phó, dập tắt khao khát của nhau.Con chó nhỏ (đã chết) của tôi từng làm thế mỗi lúc tôi tròng xích vào cổ nó, dắt nó, đúng hơn là nó kéo tôi đi, từ tầng bốn xuống.Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.
