Đó gọi là biết chơi.Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được.Xã hội loài người thì phải như thế.Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.Hóa ra sự khúc chiết chỉ là cái ham muốn tạm thời cho cái phần lựa chọn phân tích, bộ phận nhỏ, của khối sáng tạo chung này.Người ta trải qua là thôi, hiếm khi đọng lại.Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại.Đó là lúc mà trí tưởng tưởng phải lén lút sinh đẻ nơi xó tối của tiềm thức.Tôi chỉ ủng hộ dân chủ và những anh có vẻ hợp với chiêu bài dân chủ của tôi.Mùi mực, cá ba chỉ nướng, rượu trắng bay thơm phức.
