Điều gì đã không tránh được thì lo buồn làm gì?Ông kể chuyện một kế toán viên mà ông biết.Sau, tôi tìm đến ông và yêu cầu ông thuật đời tư cho tôi nghe.Còn những bạn khác thì chết ở đấy sau mười ngày tra tấn.Tôi hoảng hốt gần hoá điên.Tôi hoảng không dám chào khách nữa.Bà kể: "Năm năm trước, một hôm vào tháng chạp, tôi thấy tâm hồn chìm đắm trong biển ưu tư.Nhân vì Disraeli có nói: "Đời người tựa bóng câu, hơi đâu mà nghĩ tới những chuyện lặt vặt", nên Andres Maurois viết trong tờ This Week: "Câu đó đã giúp tôi nén được biết bao nỗi đau lòng.Tôi lo buồn đến nỗi mất ngủ; nhưng nhà tôi thì không.Được vậy thì tốt lắm, còn rủi y có quát tháo thì tôi cũng có dịp để rán giảng giải cho y.