Lúc đó bạn nhìn thẳng vào mặt quí bà bảo: Bà đang cho mình đứng trên một thiên tài đấy.Với họ, viết không có tị ti nào là học.Trong khoảng thời gian ấy, tôi vẫn đến lớp, thỉnh thoảng nghỉ một tiết thấy không ai thông báo gì.Hoàn toàn không ngái ngủ.Chứ cháu nhận thức được đấy ạ.Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác.Bác trai điềm đạm giải thích, phân tích.Ở đây, sự bắt buộc của bác cũng tốt, cố điều độ dần đi.Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Bước vào, cảm giác không bị bỡ ngỡ.