Trong chương này, tôi muốn thử đào sâu hơn vào giải thích tại sao lại như vậy thông qua việc quan sát một mẫu hình kẻ xuất chúng trong dạng hình thuần khiết và tinh túy nhất của nó − thiên tài.Càng máy bay thả xuống.Kẻ xuất chúng, xét cho cùng, chẳng hề xuất chúng.Cũng giống như Flom và các bạn học cùng lớp còn lại ở trường luật, Bickel đã đến Manhattan trong suốt mùa tuyển dụng dịp lễ Giáng sinh hồi năm 1947 để tìm việc.Chính môi trường mà bạn nhận thấy mình tồn tại trong đó quyết định điều ấy.Thậm chí trong trường hợp bi thảm của vụ nổ máy bay Air Florida, cơ phó cũng đã không hề làm gì hơn ngoài ám chỉ về mối hiểm nguy mà đám băng gây ra, anh ta vẫn cứ bóng gió đến bốn lượt, diễn đạt những đánh giá của anh ta bằng bốn cách khác nhau, trong một nỗ lực làm cho ý tứ của mình được sáng rõ.Đó lại là một thực tế khác mà bản miêu tả ban đầu của tôi đã sơ suất bỏ qua.Họ cũng thành công hệt như những sinh viên da trắng vậy.Tôi còn làm thêm ban đêm ở River Rouge, nhà máy rất lớn của Ford.Ông dạo bước khắp nẻo phố phường hơn bốn ngày nữa.