Thận trọng bỏ bớt dần những lo lắng quá mơ hồ cũng làm đầu óc nhẹ thêm chút nữa.Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra.Vì chúng ta đều ngoáy mũi.Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học.Nếu thế thì kiểu Ngộ đó thực chất chỉ là những rung động yếu ớt.Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.Rồi hỏi tắt chế độ sục ở đâu.Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp.Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết.Em vẫn biết là anh bất mãn.
