Đây là một sự đào thải vô tình của thời đại.Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu.Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.Cũng như hôm cưới chị cả vừa rồi, bạn chạy lăng xăng suốt.Mà bác thì dùng toàn công thức.Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào.Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào.Hay lại phải để tôi tiếp tục mất ngủ mà sáng tạo ra nó?Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền…Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn.