Từng ảo ảnh một rời bỏ chúng ta như những ý niệm về ông già Nôel, chiếc răng thần tiên, sự hoàn hảo của cha mẹ và sự bất tử của chính mình.Tôi rất hài lòng khi có cơ hội để viết lời nói đầu này, để giới thiệu về Gordon Livingston với những ai còn chưa biết được tài năng đặc biệt của ông.Nếu tôi không thể yêu ông được, tôi ước mình có thể đem lại cho ông sự thanh thản.Giờ đây, nơi đồn trú lớn nhất ở Long Bình đang được biến thành khu công nghiệp.Hầu hết chúng ta đều bỏ ra rất nhiều thời gian và năng lượng để cố gắng kiểm soát điều xảy ra với mình trong tiến trình phức tạp trong cuộc sống.Tất cả chúng ta đều bị những gánh nặng của ký ức về những thương tổn, sự bị chối từ hay sự không công bằng đè nặng.Dưới dạng phóng đại nhất, người ta gọi nó là những ám ảnh.Họ khó nhớ ra nổi điều gì có thể làm cho họ hạnh phúc.Chính câu trả lời cho câu hỏi «Vì sao?» đang đè nặng lên hầu hết chúng ta.Nỗi sợ của chúng ta chính là sự hiểu rõ về khả năng dễ bị thương tổn của chúng ta đối với những sự may rủi ngẫu nhiên và sự chắc chắn trong đạo đức của chúng ta.
