Các bạn nhận thấy rằng ông Chalif khi bắt đầu câu chuyện không hề nói tới thướng đạo sinh, tới cuộc du lịch hoặc tới mục đích của ông.quá thế này, quá thế khác.Ông thấy đó là một dịp phụng sự một lý tưởng cao cả và trở nên bất hủ.Tất cả thuật của ông - mà bây giờ người ta gọi là "phương pháp của Socrate" - là đặt những câu vấn làm sao cho kẻ đối thủ chỉ có thể đáp "có" được thôi.Chữ "tôi" phải đọc nho nhỏ mà chữ "ông" phải đọc lớn tiếng.Phải dùng những máy mà nhiệt độ không cao quá giới hạn mà "Hội chế tạo điện cụ" đã định, phải không ông? Ông ấy nhận như vậy.Không ai hiểu rõ sự xác đáng của những lời nói đó bằng John D.Không có nó thì bài học hay tới mấy cũng không có bổ ích gì, mà nó có thì không cần những bài đó cũng làm được những việc phi thường.đều muốn được xứng đáng với lòng tin cậy của chủ tiệm."Nếu kẻ nào đó nói bất kỳ điều gì xúc phạm tới Vương hầu Von Bulow, thì Trẫm sẽ thoi vào mặt nó!".
