Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng.Cái cuối có phần họ nói đúng.Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.Em có thương mẹ không? Đang ăn, ngước nhìn chị, cười méo mó: Không biết.Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước.Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn.- Vậy mà tôi cứ định sẽ làm cho ông phải xấu hổ cơ đấy.Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên.Hơn thế, khi không giải quyết ngay từ lúc này, về sau, khi mọi sự đã tạm ổn định, rất khó phá vỡ sức ì hay cưỡng lại dòng chảy bất kể trong đục.Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại.