Một người bạn của tôi là thanh tra cảnh sát rất ưa kỹ thuật này.Típ người này có xu hướng lầm bầm và nói khẽ hơn nếu người đó say sưa với tuyên bố của mình.Tôi chấp nhận điều đó – chỉ là một tai nạn, đúng không nào? Nhưng nếu anh làm việc ấy có chủ đích, tôi không nghĩ mình có thể tha thứ cho anh.Điều này thường là đúng, tuy nhiên không phải lúc nào cũng vậy.Trong khi chúng ta kiểm soát được một số động tác thì dưới đây lại là những phản ứng không chủ tâm mà chúng ta ít hoặc không kiểm soát được:Đây thường là một cố gắng nhằm hạn chế sự thách thức của bạn đối với vị trí của người đó.” “Nghĩa là sao?” “Tức là sếp cho phép tôi chịu trách nhiệm khi ông ấy đi vắng.Nhưng anh không có nhà, thế là em đi luôn.Người tạo ra phản ứng trong các tình huống là người kiểm soát được phương thức trao đổi.Chính cách làm đó của ông ấy khiến mọi chuyện khác hẳn.