Có thể bị trước đó nhưng không nhớ hoặc không nhận thức được.Nhưng rồi anh cũng chấp nhận.Thời điểm khó chịu nhất là lúc thức dậy và lúc nằm chờ ngủ.Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn.Nhà văn nhìn vào mắt nàng.Và dễ sống hơn một chút.Hôm nay, tôi đã quyết định đến đó.Tôi đang thấy cái trò cứ đi một tí lại dừng, lại viết, lại đi… như một con chó thi thoảng lại ghếch chân vào cột điện, lùm cây làm vài ba giọt.Phải biết giữ sức khỏe mà học chứ.Nhưng lí trí không cho phép.
