Một lần,như thường lệ,Socrates thảo luận về vấn đề các khái niệm và ý tưởng với một người bạn ở nhà mình .Khi được hỏi lí do vì sao buồn phiền, anh đã nói: “Tôi đang mắc một căn bệnh hiểm nghèo và tôi sẽ phải chết sớm.“Rất ít ai đi trên con đường dẫn đến thành công mà không bị một hay hai lỗ thủng”.Hãy dành cho anh ấy/cô ấy tất cả sự ủng hộ cần thiết.Đầu tiên và trước hết,tôi xin được đề cập đến vấn đề mà hầu hết chúng ta đều không nhận thức được .Không sao, tôi nghĩ, ai cần nó cơ chứ, dù thế nào đi nữa tôi cũng sẽ thành công!Tài năng cũng không; trên đời này chẳng hiếm những người có tài mà không thành công.“Cũng như một hầm mỏ, vàng tinh khiết nhất của mỏ không thể tìm thấy trên bề mặt, những mạch giàu co nhất của nó chỉ dành cho những người có kiên nhẫn làm việc cần cù trong nhiều năm; nguồn ánh sáng tinh thần của người đó, dù đôi khi bị lu mờ, vẫn cháy đều đặn cho đên khi bằng một cách nào hay ở một nơi nào đó, mạch vàng được tìm ra”.Một người bị chết đuối khi rơi xuống nước bởi vì anh ta ở lại đó.Chúng ta thường nghe người ta hỏi làm gì để thành công.
