Còn người nghèo, rốt cuộc, với kiểu lập luận: “Tôi sẽ không làm bất kỳ điều gì trước khi tôi xác định được mọi vấn đề có khả năng xảy ra và biết đích xác phải làm gì với vấn đề đó”, nên họ không bao giờ hành động và vì thế lúc nào họ cũng thất bại.Một vài giờ sau, tôi bắt gặp câu trả lời trong một mẩu quảng cáo về bộ phim ấy trên ti- vi: “Nay bộ phim đã được chiếu ở một rạp gần nhà bạn”.Không biết bạn thì sao, chứ tôi chưa từng nghe nói về bất kỳ ai bị “đóng dấu” ngay lúc mới sinh ra.Họ nói: “Làm sao tôi không phàn nàn được cơ chứ? Bạn xem cuộc sống của tôi tồi tệ đến mức nào”.Sau đó, hãy chọn một lĩnh vực để nghiên cứu thật kỹ càng và bắt đầu đầu tư trong lĩnh vực đó.Họ chỉ dựa vào những gì họ có thể nhìn thấy được để làm việc và tư duy.Người giàu thích được trả lương căn cứ trên toàn bộ hoặc một phần những kết quả mà họ tạo ra.Nói “đừng oán giận, đố kỵ những người giàu có” thì thật dễ dàng, nhưng điều này còn tùy thuộc vào tâm trạng của bạn, và bất kỳ ai, kể cả tôi, đều có thể lọt vào chiếc bẫy đó.Trước hết bạn phải ý thức được rằng chúng ta không cần cố gắng thoát khỏi nỗi sợ hãi của mình.Điều này đưa chúng ta tới một điểm đáng lưu ý khác.
