Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót.Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu.Còn hơn bị coi là thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo.Một tấm gương mà khi soi vào người ta sẽ không ngừng hoài nghi chính mình.Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi.Cô không dám nhìn vào ai.Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh.Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách.Rồi hỏi tắt chế độ sục ở đâu.Chừng nào cậu còn nghe lời tớ.
