Chưa có ai chết vì không thoải mái, nhưng hơn tất cả mọi thứ cộng lại, việc sống dưới bóng chiếc ô thoải mái đó đã giết chết nhiều ý tưởng, chặn đứng cơ hội, ngăn cản hành động và trì hoãn xu hướng phát triển của con người.“Quá trình Tiến triển” có thể tóm tắt như sau: tư duy sinh ra cảm xúc, cảm xúc chi phối hành động và hành động tạo ra kết quả.thái “tôi không cần thiết làm những trò như thế”.Hơn nữa, bạn có cơ hội được lựa chọn ngồi vào “Ghế nóng” của “Never Work Again”, nơi các chuyên gia sẽ đánh giá kỹ năng của bạn và tư vấn lĩnh vực kinh doanh mang lại thu nhập khổng lồ phù hợp với tài năng của riêng bạn.Nhưng một phần khác lại hét lên: “Ừ, nhưng tôi sẽ phải kéo cày như một con trâu! Sung sướngMột tuần trôi qua và tôi đoán là tôi đã hoàn thành khá tốt nhiệm vụ khi người quản lý gọi tôi vào văn phòng, mời tôi bánh ngọt và đề nghị thăng chức cho tôi làm thu ngân! Tôi đã suy nghĩ ghê gớm và lâu, chính xác là một phần tỷ giây, rồi trả lời: “Cảm ơn, nhưng không, cảm ơn”.Có lần một học viên của tôi, Emma, kể cho tôi nghe câu chuyện của cô.Tôi nhớ câu trả lời của họ thường là: “Đừng có mơ tưởng hão huyền.Phương trình đó có nghĩa “Vùng Thoải Mái” của bạn luôn cân bằng với “Vùng Thịnh Vượng” của bạn.Câu nói yêu thích của diễn giả Jim Rohn hoàn toàn phù hợp với vấn đề mà chúng ta đang bàn luận ở đây: “Nếu cứ tiếp tục làm những việc mà bạn vẫn luôn làm, bạn sẽ nhận được những gì mà trước nay bạn vẫn luôn nhận được”.
