Khi nuôi những tư tưởng chân chính, sẽ thấy công việc đỡ chán nhiều.Nhưng bây giờ tôi còm dám chắc trả lời được những câu hỏi đó không? Không.Rồi hoạ vô đơn chí: nhà ngân hàng ông gởi tiền cũng vỡ nợ.Ông phải nhẩy vội xuống hố bên lề và hẳn đã quên bẳng câu này mà chính ông đã viết: "Nếu bạn giữ được tâm hồn bình tĩnh trong khi những người chung quanh mất óc phán đoán và trách bạn quá thản nhiên, thì bạn mới thật là con người".Ông khoa trưởng Hawkers ở trường Đại học Columbia nói với tôi ông lấy bài ca Ngỗng mẹ sau này làm châm ngôn.Những bệnh đó là những bệnh đặc biệt của hạng người luôn luôn sống một đời gay go, ồn ào, rộn rịp.Nói một cách khác, chúng ta cần chú ý đến nỗi khó khăn song đừng lo lắng.Thách doạ nhau trong quán rượu, kẻ ăn người ở gây gỗ nhau, một câu sỉ nhục, một lời mất lòng, một hành vi thô lỗ, những cái lăng nhăng đó đưa tới ẩu đả và án mạng.Muỗi bu lại làm cho ai cũng phải điên, thế mà không làm ông Charles Seifred bực bội chút nào hết.Nhưng nay đã có nhà tôi khuyên tôi bình tĩnh.