Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy.Muốn cải thiện một người, bạn cứ ra vẻ tin người đó có đức tính này đức tính nọ đi.Tôi thì tôi ưa trái cây lắm.Kết quả cuộc tranh luận lạ lùng đó, là hãng xe ký giao kèo với hãng của tôi và xin cho bạn hay rằng, giao kèo ký kết mua tới một triệu thước da, đáng giá 1.Muốn học, phải hoạt động chớ không thụ động.tôi lỡ xe điện sáng nay.Thiệt đáng tiếc, và tôi thay mặt cho hãng, xin lỗi ông.Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà".Và, các bạn ơi! Nồng nàn làm sao! Ông hùng hồn diễn thuyết trong nửa giờ đồng hồ về tổ chức đó.Ông tuyên bố rằng ông là người Đức độc nhất có cảm tình với người Anh, rằng ông sẽ tăng cường hải quân của ông để chống với Nhật Bản, rằng chỉ nhờ sự can thiệp của ông mà Anh quốc mới khỏi bị đè bẹp dưới sự đô hộ của Nga, Pháp, rằng Anh thắng được quân Boers ở Nam Phi là nhờ trận đồ của ông, và còn nhiều hơn nữa.
