Chàng vừa rửa kiếm vừa vui mừng nhìn dòng suối nhỏ đang chảy về.- Tất nhiên ta biết mi là ai.Thế là tiếng vó ngựa dồn dập, hai chàng hiệp sĩ, một áo đen, một áo trắng, rạp mình trên lưng ngựa nhắm hướng khu rừng Mê Hoặc thẳng tiến, khởi đầu một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm và thú vị mà có lẽ cả hai sẽ không thể nào quên được trong cuộc đời mình.- Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người.Và tôi cũng có thể tạo nên những may mắn khác.Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế.- Ngươi không cần sự cho phép của ta.Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa.Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình.- Tôi đoán cậu nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện vớ vẩn.
