James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính.Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây.Cậu ta cũng đã làm rất đúng.Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James.Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ.
