Bạn nối lại sợi dây liên lạc với thiên nhiên một cách thân thiết và mạnh mẽ khi bạn trở nên ý thức hơi thở của mình (54) và học cách giữ cho tâm ý của mình có mặt trong hơi thở.Vì quả thực chẳng có gì có tính chất cá nhân trong nỗi khổ của con người.Từ đó, giúp cho bạn có cơ hội chuyển hoá những thói quen cũ này.Không có bình thường hơn chuyện bạn muốn trốn tránh khổ đau.Không khi mà bạn đang thở chính là thiên nhiên, cũng như qua trình hít thở của bạn cũng chính là thiên nhiên.Chính tâm thức đó hành động, hướng dẫn, và làm những công việc cần làm.Cho rằng một việc gì là xấu tạo ra một sự co rúm trên mặt tình cảm ở trong bạn.Chúng ta thường không dám đối diện với sự kết thúc hay chung cuộc của một việc gì, vì mỗi sự chung cuộc là một cái chết nhỏ.Chỉ có ý tưởng của bạn mới thực sự làm cho bạn mất vui.Lúc đó bạn sẽ không còn là một thực thể nhỏ bé với một quá khứ nặng nề, kinh nghiệm và diễn dịch đời sống qua một tấm màn giới hạn của khái niệm, với một quá khứ đầy thương tích.
