Họ để khao khát cải tạo đời sống héo khô ngay từ lúc chưa mọc lên.Thôi, bác đừng xuống.Như thế sẽ khổ nhưng sẽ giữ được tử tế.Mình không khổ nhưng người ta lại khổ.Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh.Chơi là giữ kín mọi điều mình biết.Con còn đau mắt đau đầu không? Tôi: Im lặng.Đó là ham muốn của kẻ thất học khi kiến thức giáo khoa của hắn chả có gì.Và em biết không? Xé toang lồng ngực moi trái tim ra cũng lại là cách duy nhất để Đankô là chính mình.Nhưng họ cũng không trút giận vô cớ.