Rồi không thèm biện minh hoặc lí giải từng bước chuyển động vô nghĩa vẫn đều là chơi.Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài.Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn.Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân.Cháu vẫn không chịu dậy ạ.Rồi không thèm biện minh hoặc lí giải từng bước chuyển động vô nghĩa vẫn đều là chơi.Thêm nữa, không có hứng thú.Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn.Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày.Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách.
